chương trước, mình đã bày tỏ quan điểm của mình về hai trường phái code chay hay dùng engine. Mình rất vui khi đây là bài đầu tiên trong series bắt đầu có phản hồi, cả trên blog của mình lẫn trên voz. Điều này có ý nghĩa rất lớn với bản thân mình trong việc duy trì loạt bài này. Cảm ơn mọi người rất nhiều.

Quay trở lại nội dung chính, quan điểm phản đối sử dụng game engine mà mình có trước đó không phải tự nhiên mà biến mất. Thời gian trôi qua, kinh nghiệm mà mình thu được từ công việc, đồng nghiệp, sách báo giúp mình nhận ra những thứ mà mình đã trình bày ở chương trước. Do vậy, trong chương này, mình sẽ kể về những ngày đầu tiên mình bước chân vào môi trường chuyên nghiệp, bắt đầu với vụ thực tập.

Từ ngày bước chân vào trường đại học, mình đã xác định rõ mục tiêu là học không phải để lấy bằng, mà học để lấy kiến thức để làm việc sau này. Những gì không có ích là mình không học, thế nên mình mới thuộc dạng khách hàng thân quen của khoa Chính trị và khoa Quân sự trường Bách Khoa, ba năm đầu trên tổng số năm năm học tại trường, kỳ nào cũng cúng tiền học lại cho hai khoa này, kể cả kỳ hè. Mà đã học thì phải áp dụng thì nó mới nhớ được, nên mình đặt mục tiêu là sẽ đi làm từ năm thứ ba, cuối năm thứ hai thì càng tốt. Gặp kiểu thực tập rót nước pha trà, không phát triển được kỹ năng nghề nghiệp là mình cũng té gấp.

Thời điểm mình bắt đầu tìm chốn dung thân là khoảng năm 2014-2015. Hồi ấy, hầu hết các công ty game mà mình tìm thấy trên các trang tin việc làm như vietnamworks hay careerlinks đều là công ty làm game bài hoặc clone những game có sẵn trên mobile. Mình vốn không thích làm game bài. Làm clone lại càng không, vì với mình, clone để rèn luyện tay nghề, học hỏi cách sử dụng công cụ thì không sao, nhưng sao y bản chính thì không chấp nhận được.

Chắc nhiều bạn đã từng nghe tới cái tên Emobi, với con game 7554 khá tiếng tăm vào khoảng 2011-2012. Mình cũng không ngoại lệ, có một thời với mình 7554 là Emobi, Emobi là 7554, và ước mơ của mình là đến một ngày mình được đứng chung hàng ngũ với những con người của Emobi. Oái oăm thay, khi mình tìm kiếm từ khoá “Emobi” trên các trang tin việc làm ở trên, chẳng có một đầu việc nào cả. Lên trang chủ studio, tin tuyển dụng gần nhất đăng cách đó gần một năm. Mình chưa từng nghĩ tìm việc thực tập lại khoai đến thế.

Khá nản chí, kèm thêm lúc đó Viettel mới mở một bộ phận có cái tên khá mỹ miều là “Trung tâm làm việc sinh viên” và quảng cáo khá rầm rộ ở trường Bách Khoa lúc đó, mình bèn đăng ký đi làm, cũng trải qua các công đoạn xét CV và phỏng vấn như thật . Chắc là do tổ chức cho sinh viên nên phỏng vấn nhẹ nhàng, hỏi loanh quanh lý thuyết lập trình hướng đối tượng với tại sao môn này em điểm cao môn kia điểm em thấp các thứ. Công việc cũng chẳng có gì, hàng ngày đến làm bài tập java web, cơ mà món đó mình gà khủng khiếp nên làm xong cũng quên sạch. Cho đến giờ ấn tượng duy nhất của mình về Viettel thời ấy là chị quản lý đã xinh thì chớ, dáng lại còn đẹp, giọng nói thì êm ái nhẹ nhàng .

Công việc ở Viettel không gây hứng thú cho mình, nên hồi ấy mình có thói quen cứ đến là mò vào trang tin tuyển dụng để tìm xem có studio game nào tuyển không, rồi bay vào trang của Emobi với hy vọng có một post mới với nội dung “Tuyển lập trình viên…”. Cứ như vậy được gần hai tháng, đến một ngày mình quyết định đánh quả liều. Viết một cái CV bằng tiếng Anh, chạy khắp nơi hỏi bạn bè, anh chị nhờ góp ý hộ. Lên mạng tra tiếp một cái thư xin việc, cũng bằng tiếng Anh, lại đem đi hỏi tiếp. Chuẩn bị xong hai thứ đó, mình loay hoay suốt hai tiếng đồng hồ để thảo một cái mail có nội dung là xin thực tập tại công ty, chủ yếu tốn thời gian ở khâu kiểm tra lại để xem mình có nói câu gì làm phật ý người ta không. Cuối cùng, sau khi kiểm tra xong xuôi đâu vào đấy, mình bấm nút gửi trong tình trạng trống ngực đập thình thình . Đó là một ngày thứ sáu, cuối tháng 1 năm 2015.

Buổi chiều hôm đó mình đến Viettel với tâm trạng hết sức bồn chồn, nhấp nha nhấp nhổm, dù luôn luôn dặn lòng là không vấn đề gì đâu, cùng lắm là tạch. Và giữa buổi chiều, mình nhận được một thứ khiến mình nhảy dựng lên giữa văn phòng của Viettel, đó là thư mời đi phỏng vấn . Mình không hề nghĩ mình sẽ nhận được thư trả lời đâu, vì phát này mình gửi đơn xin thực tập hoàn toàn là cầu may. Càng không hề nghĩ, phản hồi sẽ đến ngay trong buổi chiều. Dĩ nhiên là trong tâm trạng phấn khởi, mình soạn ngay một thư trả lời và gửi đi trong vòng 5 phút sau đó.

Khi ấy mình cảm thấy tương lai đột nhiên trở nên sáng sủa sau một chuỗi ngày ù lì đờ đẫn. Cơ hội để mình bước vào ngành game cuối cùng cũng đã đến. Việc tiếp theo là mình phải chuẩn bị cho tốt để quẩy tung buổi phỏng vấn - thứ sẽ được tường thuật tiếp vào chương sau .